Quan thoại thời Minh-Thanh
Quan thoại thời Minh-Thanh

Quan thoại thời Minh-Thanh

Quan thoại thời Minh-Thanh[3][4] (giản thể: 明清官话; phồn thể: 明清官話; bính âm: MíngQīng Guānhuà, Hán-Việt: Minh Thanh Quan thoại) là ngôn ngữ nói chung sử dụng trong hành chính của đế quốc Trung Hoa trong các triều MinhThanh. Nó phát sinh như một biện pháp thực tế, để vượt qua sự không hiểu lẫn nhau của các phương ngữ Hán ngữ được nói ở các vùng khác nhau ở Trung Quốc. Do đó, kiến thức về ngôn ngữ này rất cần thiết để ra làm quan, nhưng nó chưa bao giờ được định nghĩa chính thức.[5][6] Ngôn ngữ này là một ngôn ngữ chung tự nhiên dựa theo các phương ngữ Quan thoại, ban đầu là của những người được nói xung quanh Nam Kinh nhưng sau đó chuyển sang Bắc Kinh, và phát triển thành tiếng Trung tiêu chuẩn vào thế kỷ 20. Trong một số tác phẩm thế kỷ 19, nó được gọi là phương ngữ cung đình.